《 yàn zi kān chán shī 》
《 燕 子 龛 禅 师 》
.[ tánɡ ]. wánɡ wéi.
.[ 唐 ]. 王 维 .
shān zhōnɡ yàn zi kān , lù jù yánɡ chánɡ è 。 liè dì jìnɡ pán qū , chā tiān duō qiào è 。
山 中 燕 子 龛 , 路 剧 羊 肠 恶 。 裂 地 竞 盘 屈 , 插 天 多 峭 崿 。
pù quán hǒu ér pēn , ɡuài shí kàn yù luò 。 bó yǔ fǎnɡ wèi zhī , wǔ dīnɡ chóu bù záo 。
瀑 泉 吼 而 喷 , 怪 石 看 欲 落 。 伯 禹 访 未 知 , 五 丁 愁 不 凿 。
shànɡ rén wú shēnɡ yuán , shēnɡ zhǎnɡ jū zǐ ɡé 。 liù shí zì duī qìnɡ , yì yǐn chánɡ dài suǒ 。
上 人 无 生 缘 , 生 长 居 紫 阁 。 六 时 自 搥 磬 , 一 饮 常 带 索 。
zhònɡ tián shāo bái yún , zhuó qī xiǎnɡ dān hè 。 xínɡ suí shí lì yuán , ɡuī duì cháo sōnɡ hè 。
种 田 烧 白 云 , 斫 漆 响 丹 壑 。 行 随 拾 栗 猿 , 归 对 巢 松 鹤 。
shí xǔ shān shén qǐnɡ , ǒu fénɡ dònɡ xiān bó 。 jiù shì duō cí bēi , jí xīn wú xínɡ zuò 。
时 许 山 神 请 , 偶 逢 洞 仙 博 。 救 世 多 慈 悲 , 即 心 无 行 作 。
zhōu shānɡ juàn jī zǔ , shǔ wù duō yān bó 。 yán fù zhà pánɡ chuān , jiàn chún shí wài tuò 。
周 商 倦 积 阻 , 蜀 物 多 淹 泊 。 岩 腹 乍 旁 穿 , 涧 唇 时 外 拓 。
qiáo yīn dǎo shù jià , shān zhí chuí ténɡ fù 。 niǎo dào xī yǐ pínɡ , lónɡ ɡōnɡ wéi zhī hé 。
桥 因 倒 树 架 , 栅 值 垂 藤 缚 。 鸟 道 悉 已 平 , 龙 宫 为 之 涸 。
tiào bō shuí jiē lì , jué bì miǎn mén mō 。 shān mù rì yīn yīn , jié jiā ɡuī jiù lín 。
跳 波 谁 揭 厉 , 绝 壁 免 扪 摸 。 山 木 日 阴 阴 , 结 跏 归 旧 林 。
yí xiànɡ shí mén lǐ , rèn jūn chūn cǎo shēn 。
一 向 石 门 里 , 任 君 春 草 深 。