《 hán shí 》
《 寒 食 》
.[ tánɡ ]. dù fǔ.
.[ 唐 ]. 杜 甫.
hán shí jiānɡ cūn lù , fēnɡ huā ɡāo xià fēi 。
寒 食 江 村 路 , 风 花 高 下 飞 。
tīnɡ yān qīnɡ rǎn rǎn , zhú rì jìnɡ huī huī 。
汀 烟 轻 冉 冉 , 竹 日 静 晖 晖 。
tián fǔ yào jiē qù , lín jiā nào bù wéi 。
田 父 要 皆 去 , 邻 家 闹 不 违 。
dì piān xiānɡ shí jìn , jī quǎn yì wànɡ ɡuī 。
地 偏 相 识 尽 , 鸡 犬 亦 忘 归 。