《 bái tóu yín 》
《 白 头 吟 》
.[ tánɡ ]. lǐ bái.
.[ 唐 ]. 李 白 .
jǐn shuǐ dōnɡ běi liú , bō dànɡ shuānɡ yuān yānɡ 。
锦 水 东 北 流 , 波 荡 双 鸳 鸯 。
xiónɡ cháo hàn ɡōnɡ shù , cí nònɡ qín cǎo fānɡ 。
雄 巢 汉 宫 树 , 雌 弄 秦 草 芳 。
nínɡ tónɡ wàn sǐ suì qǐ yì , bù rěn yún jiān liǎnɡ fēn zhānɡ 。
宁 同 万 死 碎 绮 翼 , 不 忍 云 间 两 分 张 。
cǐ shí ā jiāo zhènɡ jiāo dù , dú zuò zhǎnɡ mén chóu rì mù 。
此 时 阿 娇 正 娇 妒 , 独 坐 长 门 愁 日 暮 。
dàn yuàn jūn ēn ɡù qiè shēn , qǐ xī huánɡ jīn mǎi cí fù 。
但 愿 君 恩 顾 妾 深 , 岂 惜 黄 金 买 词 赋 。
xiānɡ rú zuò fù dé huánɡ jīn , zhànɡ fu hǎo xīn duō yì xīn 。
相 如 作 赋 得 黄 金 , 丈 夫 好 新 多 异 心 。
yì zhāo jiānɡ pìn mào línɡ nǚ , wén jūn yīn zènɡ bái tóu yín 。
一 朝 将 聘 茂 陵 女 , 文 君 因 赠 白 头 吟 。
dōnɡ liú bú zuò xī ɡuī shuǐ , luò huā cí tiáo xiū ɡù lín 。
东 流 不 作 西 归 水 , 落 花 辞 条 羞 故 林 。
tù sī ɡù wú qínɡ , suí fēnɡ rèn qīnɡ dǎo 。
兔 丝 固 无 情 , 随 风 任 倾 倒 。
shuí shǐ nǚ luó zhī , ér lái qiánɡ yínɡ bào 。
谁 使 女 萝 枝 , 而 来 强 萦 抱 。
liǎnɡ cǎo yóu yì xīn , rén xīn bù rú cǎo 。
两 草 犹 一 心 , 人 心 不 如 草 。
mò juǎn lónɡ xū xí , cónɡ tā shēnɡ wǎnɡ sī 。
莫 卷 龙 须 席 , 从 他 生 网 丝 。
qiě liú hǔ pò zhěn , huò yǒu mènɡ lái shí 。
且 留 琥 珀 枕 , 或 有 梦 来 时 。
fù shuǐ zài shōu qǐ mǎn bēi , qì qiè yǐ qù nán zhònɡ huí 。
覆 水 再 收 岂 满 杯 , 弃 妾 已 去 难 重 回 。
ɡǔ lái dé yì bù xiānɡ fù , zhǐ jīn wéi jiàn qīnɡ línɡ tái 。
古 来 得 意 不 相 负 , 只 今 惟 见 青 陵 台 。